GIỚI THIỆU SÁCH: TỪ LÀNG SEN ĐẾN BẾN NHÀ RỒNG

Quý độc giả thân mến! Khi đất nước còn chia cắt, Bác của chúng ta đã từng nói: “Một ngày mà Tổ quốc chưa thống nhất, đồng bào còn chịu khổ, là một ngày tôi ăn không ngon, ngủ không yên”. Chính vì thế mà Bác luôn giương cao ngọn cờ đấu tranh để thống nhất Tổ quốc, đối với Bác “Miền Nam là ruột thịt, là xương máu. Đồng bào Nam Bộ là dân nước Việt Nam, sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý đó không bao giờ thay đổi”. Suốt 21 năm ròng chia cắt, miền Nam xa Bác, xa trung ương. Chính vì sự xa cách đó mà lúc nào miền Nam cũng được Bác quan tâm nhiều nhất, Bác dành tặng cả trái tim thiêng của mình cho đồng bào và nhân dân miền Nam, và “Miền Nam yêu quý ở trong trái tim tôi”. Với những tình cảm thiết tha đó của Bác dành cho niềm Nam, Tiến sĩ Trình Quang Phú đã biên soạn và cho ra đời tập ký mang tựa đề: Từ làng Sen đến bến Nhà Rồng. Nhằm giúp các em có thêm tư liệu để hiểu về Bác Hồ muôn vàng kính yêu của chúng ta. Tôi xin giới thiệu đến các em tập ký Từ làng Sen đến bến Nhà Rồng do Nhà xuất bản Giáo Dục ấn hành năm 2011. Toàn bộ nội dung cuốn sách được trình bày trên 264 trang với khổ 14,3x20,3cm. Bây giờ chúng ta cùng lật từng trang sách để tìm hiểu xem các em nhé!

Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà

Miền Nam mong Bác nỗi mong cha

Nội dung tập ký gồm 2 phần:

Phần 1: “Miền Nam trong trái tim Người” được trình bày trên 119 trang.

Phần 2: “Từ làng Sen đến bến Nhà Rồng” được trình bày trên 142 trang.

Mở đầu tập ký là bài “Miền Nam trong trái tim Người”. Đọc phần này các em sẽ thấy được tấm lòng của Bác luôn hướng về niềm Nam. Khi các đồng chí miền Nam ra thăm Bác và mừng sinh nhật Bác lần thứ 56. Bác đã nói trong nước mắt với mọi người rằng Bác cảm thấy xấu hổ vì trong Nam chưa được thái bình, mỗi khi nhận được tin thắng trận của miền Nam, Bác mừng vì bộ đội ta thắng to nhưng lại rơi nước mắt vì số chiến sĩ hy sinh quá nhiều, mỗi khi trời rét hay mưa đông lạnh Bác lo cho đoàn dân công, bộ đội ngủ ngoài rừng:

                             Bác thương đoàn dân công

                             Đêm nay ngủ ngoài rừng,

                             Rải lá cây làm chiếu

                             Manh áo phủ làm chăn,

                             Ngoài trời mưa lâm thâm

                             Làm sao cho khỏi ướt,

                             Càng thương càng nóng ruột

                             Mong trời sáng mau mau.

                                      (Đêm nay Bác không ngủ - Minh Huệ)

Những giọt nước mắt, những nỗi lo ấy chính là viên ngọc tình thương trời biển của Bác đối với miền Nam. Và đồng bào miền Nam cũng thế, ai cũng mong một lần được gặp Bác. Bác hiểu sâu sắc nguyện vọng ấy của chiến sĩ, đồng bào Nam bộ. Nên giữa những năm miền Nam chiến đấu chống Mỹ ác liệt Bác đã có ý định vào miền Nam “để thăm đồng chí và đồng bào”, yêu cần tổ chức bố trí để Bác đi, thấy sức khỏe của Bác không được như trước nên Bộ chính trị cố chờ đến ngày đất nước thắng lợi rồi mời Bác vào. Bác đã nói: “Tôi muốn vào là vào lúc này, chứ thắng rồi mới vào thì nói làm gì?”  Thấy Bác kiên quyết nên các đồng chí phụ trách đành phải báo cáo: “Đường đi rất khó khăn, vất vả, e sức Bác đi không được.” Bác nói: “Nếu không có đường nào khác thì tổ chức cho tôi đi bộ. Các chú đi được thì tôi đi được. Đi mỗi ngày một ít, chưa chắc thua các chú đâu”. Nhưng sau đó, chiến trường Nam bộ quá ác liệt nên Bộ chính trị chưa bố trí để Bác vào. Trong suốt thời gian chờ đợi, Bác cố gắng tập thể dục, đi bộ, leo dốc để duy trì sức khỏe chờ ngày vào Nam, nhưng ý nguyện của Bác chưa thực hiện được thì ngày 02.9.1969 Bác đã đi xa để lại sự nghiệp giải phóng niềm Nam cho Bộ Chính trị và đồng bào Nam bộ. Đó là nỗi buồn lớn nhất trong cuộc đời cách mạng của Người. Bác ra đi, muôn vàn tình yêu thương của Bác để lại là những sức mạnh, là ánh sáng của chân lý, là ngọn cờ chiến thắng mọi kẻ thù hung bạo nhất. Chúng ta cùng theo dõi bài kí này từ trang 5 đến trang 56.

“Việc người mất không thể làm cho các thế lực đế quốc chủ nghĩa nhẹ nhõm”, vì vốn dĩ trong từng con người Việt Nam luôn có tinh thần biến đau thương thành sức mạnh ngoan cường. Đối với người Việt Nam cho đến tận hôm nay vẫn khẳng định rằng: “Bác vẫn sống, Bác là mầm mống của sự sống, là mầm mống của tất cả những chiến thắng của dân tộc ta”. Đây cũng là nội dung của bài ký thứ 2: “Bác Hồ - mầm mống của sự sống và chiến thắng”. Chúng ta cùng đọc phần này từ trang 57 đến trang 76 của cuốn sách.

Từ trang 107 đến trang 113 là những bài kí mà bao lớp thanh niên miền Nam vinh dự được gặp Bác Hồ nơi đất Bắc kể lại. Tâm trạng chung của những người con Nam bộ được gặp Bác ai cũng vui mừng, cảm động trước sự quan tâm của Bác. Nhiều thương binh bị nặng ra Bắc chữa bệnh được Bác đến tận nơi hoặc gọi điện thăm hỏi, ai cũng thấy tinh thần phấn khởi trở lại và trong mỗi bệnh nhân ai cũng như được tiếp thêm sức mạnh phi thường để vượt qua bệnh tật, sớm trở về với đội ngũ chiến đấu với hy vọng nhanh chóng giải phóng miền Nam để được sớm đón Bác vào.

Vào những ngày xuân năm 1966 những người con ưu tú của quân giải phóng niềm Nam về thăm Bác, Bác vui mừng lắm, bởi Tết năm nay có nhiều ý nghĩa: Đế quốc Mỹ thua to trên khắp chiến trường Nam – Bắc. Tết năm đó, các cháu con miền Nam được quây quần và ăn bữa cơm sáng mùng Một bên Bác. Cả đoàn vui mừng, xúc động, không một chút rượu mà ai cũng thấy nồng nàn hơi ấm. Trong số anh hùng đầu tiên của quân giải phóng miền Nam có chị Tạ Thị Kiều (Mười Lý) là người được vinh dự gặp Bác nhiều nhất. Chính vì thế mà những kỉ niệm về Bác trong chị cũng đầy ắp. Để cùng chị ôn lại những kỉ niệm đó và hiểu thêm về Bác. Chúng ta cùng đọc các bài kí của chị từ trang 133 đến trang 168 với tựa đề “Những ngày xuân về thăm Bác” và những trang hồi kí của chị Ngô Thị Tuyết quê ở Bình Sơn - Quảng Ngãi, người đã giết chết 35 tên giặc Mỹ - vinh dự nhận huân chương chiến công giải phóng hạng nhất. Chúng ta cùng chị ôn lại những tình cảm mà Bác dành cho thanh thiếu niên miền Trung từ trang 169 đến trang 214.

Bạn đọc thân mến! Đối với cuộc đời hoạt động cách mạng của luật sư Nguyễn Hữu Thọ thì Bác Hồ là người có sức mạnh ảnh hưởng quyết định đến ông. Đối với luật sư Thọ, Bác là nguồn sáng, là lý tưởng để ông sống và cống hiến hết cuộc đời cho sự thống nhất Tổ quốc. Trong bài kí: “Bác Hồ luôn trong tôi” ông đã kể hết sức tỉ mỉ những việc ông được Bác quan tâm chu đáo như thế nào mặc dù Bác và ông chưa từng một lần được gặp mặt nhau. Thế Bác của chúng ta đã để lại những kỉ niệm gì trong ông mà ông lại trân trọng đến thế? Chúng ta cùng tìm hiểu bài này ở phần cuối cuốn sách nhé! Ông đã từng nói, bản thân tôi và hàng triệu đồng bào miền Nam chưa được gặp Chủ tịch Hồ Chí Minh đó là một điều đau sót không thể bù đắp nổi. Nhưng gần nửa thế kỷ nay, đạo đức, lý tưởng, cuộc đời vì nước, vì dân của Người đã cảm hóa, đã thấm sâu trong mỗi hành động, mỗi suy nghĩ của từng người. Cả cuộc đời Người phấn đấu cho lý tưởng độc lập, tự do, dân giàu nước mạnh. Đồng bào, chiến sĩ miền Nam và cả bản thân ông luôn thấy ân hận và hối tiếc vì giải phóng miền Nam chậm mất 6 năm. Nhưng cũng chính điều đó là một sức mạnh thúc dục mọi người mỗi ngày sống và làm việc tốt hơn nữa.


2. TRÌNH QUANG PHÚ
    Từ làng Sen đến bến Nhà Rồng: Ký/ Trình Quang Phú.- H.: Giáo dục, 2011.- 264tr.; 21cm.
     Phụ lục: tr. 235-261
     Tóm tắt: Gồm các bài kí ghi lại thời niên thiếu của Bác và khi chuẩn bị ra đi tìm đường cứu nước cũng như những tình cảm sâu sắc của Bác Hồ với miền Nam và miền Nam với Bác Hồ.
     Chỉ số phân loại: 959.703 TQP.TL 2011
     Số ĐKCB: STK.00915, STK.00916, STK.00917, STK.00918,

Bác đã đi xa, song chân lí, lí tưởng của Người vẫn còn đó và mãi để lại bài học sống trong chúng ta. Suốt cả cuộc đời của mỗi người Việt Nam ta hãy “Sống, chiến đấu, lao động, học tập và làm việc theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”.


http://tvthcsnhonhoi.vuc.vn/lms/opac/viewtm.php?tm=30.4
http://tvthcsnhonhoi.vuc.vn/lms/opac/viewtm.php?tm=30.4